Việt Nam đầu thế kỉ XX

Việt Nam vào đầu thế kỷ XX chứng kiến ​​nhiều động mạnh mẽ trong bối cảnh lịch sử, xã hội và văn hóa. Đây là giai đoạn mà nước ta phải đối mặt với sự thống trị của thực dân Pháp, trong khi đó, các phong trào yêu nước, những cuộc đấu tranh giành độc lập và chuyển mình trong tư tưởng, văn hóa bắt đầu phát triển mạnh mẽ. Giai đoạn này không chỉ đánh dấu những bước đầu của cách mạng giải phóng dân tộc mà còn là thời kỳ mà các tư tưởng, ý thức hệ thống mới từ phương Tây bắt đầu xâm nhập vào Việt Nam, tạo nên những thay đổi sâu sắc trong xã hội và con người.

Giá trị của thực dân Pháp

Vào đầu thế kỷ XX, Việt Nam hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của thực dân Pháp sau các cuộc chiến tranh xâm lược kéo dài từ cuối thế kỷ XIX. dưới đô la của Pháp, nền kinh tế Việt Nam được biến đổi sâu sắc. Chính sách của thực dân Pháp tập trung vào việc khai thác tài nguyên thiên nhiên, phát triển nông nghiệp theo mô hình đồng điền và làm ra các sản phẩm phục vụ cho nhu cầu của Pháp. Tuy nhiên, hệ thống thuế khóa nặng nề, Gợi bức lao động và các chính sách bóc lột tạo cho nền kinh tế đất nước ngày càng suy yếu và xã hội ngày càng trở nên bất ổn. Hầu hết tầng lớp nhân dân, đặc biệt là nông dân, phải sống trong cảnh đói và áp bức.

Phong trào yêu nước và các tổ chức cách mạng

Trước tình cảnh đất nước chìm trong bóng tối của sự đô thị, những phong trào yêu nước và cách mạng bắt đầu xuất hiện và phát triển mạnh mẽ. Các tổ chức, phong trào này chủ yếu được dẫn dắt bởi những trí thức, những nhà yêu nước đang tìm cách chống lại sự thống trị của thực dân Pháp. Các phong trào yêu nước đầu thế kỷ XX bắt đầu nổi bật, tiêu biểu là phong trào Đông Du do Phan Bội Châu sáng lập, với mục tiêu thanh niên Việt Nam hát Nhật Bản học hỏi, để trở về nghiên cứu nước. Phan Bội Châu, với tầm nhìn sắc hồng và lòng yêu nước sâu sắc, đã kêu gọi những người trẻ đi theo con đường học hỏi và cống hiến cho quê hương.

Bên bờ đó, phong trào Duy Tân do Phan Châu Trinh lãnh đạo đạo đóng góp cũng rất lớn vào công việc nâng cao nhận thức của dân dân chúng về công việc cần thiết phải cải thiện cách xã hội, cải cách chính trị và xây dựng một đất nước mạnh mẽ , độc lập. Phan Châu Trinh tài khoản chủ theo mui con đường cải cách từ trong, tin rằng việc thay đổi cách thức cai trị của triều đình phong kiến ​​trúc là điều cần thiết để tiến tới một Việt Nam tự làm, độc lập.

Ngoài ra, vào năm 1911, một sự kiện có tầm ảnh hưởng rất lớn đến lịch sử cách mạng Việt Nam đã xảy ra: Nguyễn Ái Quốc (tên thật là Hồ Chí Minh) rời Tổ quốc sang Pháp, tìm kiếm con đường cứu nước . Cuộc hành trình của ông đã mang lại những ảnh hưởng sâu rộng đến phong trào cách mạng Việt Nam, và Nguyễn Ái Quốc trở thành lãnh đạo đạo tinh thần của cách mạng Việt Nam trong suốt nửa sau thế kỷ XX.

Ảnh hưởng của các tư tưởng phương Tây

Vào đầu thế kỷ XX, những tư tưởng phương Tây bắt đầu có ảnh hưởng sâu rộng đến giới trí thức và các phong trào trào lưu ở Việt Nam. Những tư tưởng này có thể chia thành hai nhóm lớn: nhóm tư tưởng dân chủ và nhóm tư tưởng cộng sản.

Tư tưởng dân chủ xuất hiện với sự lan tỏa của các giá trị tự do, bình đẳng, bác ái từ các nước phương Tây. Những tư tưởng này được tiếp tục bởi những nhà yêu nước như Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh và Nguyễn Thái Học, những người tin rằng chỉ có thể giành lại độc lập cho đất nước thông qua việc thay đổi hệ thống chính trị và thực tế hiện cải tiến chiều sâu.

Tư tưởng cộng sản, đặc biệt là sau khi Nguyễn Ái Quốc hát Pháp và tiếp cận các tư tưởng của Marx và Lenin, đã bắt đầu cảm nhận được những nhà lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Họ tin rằng, để giành lại độc lập cho dân tộc, cách mạng phải được thực hiện theo đường giai cấp, với lãnh đạo của công nhân và dân nông. Điều này tạo ra một sự chuyển biến lớn trong phong trào cách mạng ở Việt Nam, từ công việc đòi hỏi cải cách chính trị đến đấu tranh cho một cách mạng xã hội sâu sắc.

Văn hoá và xã hội đầu thế kỷ XX

Văn hóa Việt Nam vào đầu thế kỷ XX cũng trải qua những biến đổi sâu sắc. Trong khi truyền thống giá trị của văn hóa nông thôn, phong tục tập quán vẫn giữ vai trò quan trọng trong đời sống thì ảnh hưởng của văn hóa phương Tây, đặc biệt là văn hóa Pháp, bắt đầu vết thâm và tạo ra những thay đổi này. Sự ra đời của những trường học hiện đại, hệ thống giáo dục theo mô hình Pháp, các tờ báo, tạp chí, và các phong trào văn hóa mới đã thay đổi cách thức tư duy và nhận thức của xã hội Việt Nam. Tuy nhiên, những yếu tố này không hoàn toàn được tiếp nhận một cách thuận lợi, bởi nhiều người cảm thấy rằng chúng đi ngược lại với bản sắc văn hóa dân tộc.

Các nhà văn hóa, nhà thơ, nhà văn như Tản Đà, Nguyễn Bá Học và các tác giả khác đã có những nỗ lực trong công việc kết hợp văn hóa dân tộc và ảnh hưởng của văn hóa hóa phương Tây. Trong khi đó, các phong trào văn hóa, như phong trào Đông Kinh Nghĩa Thục, tập trung vào công việc cải cách giáo dục và nâng cao nhận thức của người dân về quyền lợi của mình, đã bắt đầu nổi tiếng về sự cần thiết phải bảo vệ và phát triển nền văn hóa dân tộc trong bối cảnh thực tế hóa.

Sự chuyển mình trong tư tưởng chính trị

Bước vào đầu thế kỷ XX, Việt Nam không chỉ đứng trước bước khởi đầu của xã hội mà còn chứng kiến ​​sự thay đổi kiến ​​trúc trong tư tưởng chính trị. Các học thuyết chính trị mới, như chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa dân chủ, chủ nghĩa cộng sản, và cả những tư tưởng tự làm, đã làm thay đổi diện mạo của chính trị Việt Nam. Những tư tưởng này đã được trí tuệ, các nhà yêu nước nghiên cứu và tiếp theo, góp phần làm phong phú thêm các cuộc đấu tranh giành độc lập cho đất nước.

Vì vậy, đầu thế kỷ XX là thời kỳ đầy biến động và khó khăn đối với Việt Nam, nhưng cũng là thời điểm quan trọng đánh dấu sự ra đời và phát triển của các tư tưởng, phong trào yêu nước và cách mạng, những tiền đề quan trọng cho những cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc sau này.

Lịch sử 8

Chia sẻ bài viết
Bạn cần phải đăng nhập để đăng bình luận
Top