Chí Phèo, tác phẩm nổi bật trong sự nghiệp văn học của Nam Cao (1915-1951), là một trong những truyện ngắn nổi tiếng nhất của nền văn học hiện thực phê phán Việt Nam. Câu chuyện không chỉ phản ánh thực trạng xã hội trong thời kỳ phong kiến, mà còn khai thác sâu sắc về nhân tính, lòng người và sự tha hóa của con người dưới áp bức. Đây là tác phẩm mang đậm dấu ấn của một người nghệ sĩ có cái nhìn sắc sảo về cuộc sống, con người và xã hội.
Chí Phèo là một người nông dân nghèo sống trong một làng quê nghèo tại Việt Nam thời phong kiến. Cậu ta vốn là một thanh niên hiền lành, thật thà, nhưng vì những hoàn cảnh éo le, đau thương, cậu trở thành một tên côn đồ nổi tiếng trong làng. Trước khi trở thành một con người tha hóa, Chí Phèo là một chàng trai có vẻ ngoài khá đẹp trai, khoẻ mạnh, và rất chăm chỉ làm việc. Tuy nhiên, sau khi bị tẩy chay, bị xã hội xa lánh và chịu đựng những tủi nhục, anh bắt đầu thay đổi và trở thành một tên say rượu, hung bạo.
Chí Phèo có một cuộc sống đầy đau khổ, cơ cực, bởi xã hội lúc bấy giờ chỉ biết đến sự phân biệt giai cấp. Những người có quyền lực, như Bá Kiến, đã áp bức, bóc lột những người nông dân nghèo như Chí Phèo. Anh ta là một nạn nhân điển hình của sự bất công xã hội, một con người bị đẩy đến chỗ cùng cực và không thể thoát ra khỏi vũng bùn của xã hội đương thời.
Chí Phèo đi vào con đường tha hóa, trở thành người vô gia cư, ăn nhậu, cướp bóc, gây rối loạn. Sự tha hóa này không chỉ thể hiện qua hành động mà còn qua vẻ bề ngoài của Chí Phèo. Anh ta không còn nhận ra chính mình, không có niềm tin vào tương lai, và chỉ sống với cảm giác u mê và đau khổ.
Điều làm nên nét đặc sắc của tác phẩm là cuộc gặp gỡ giữa Chí Phèo và Thị Nở, một người phụ nữ xấu xí, quê mùa và nghèo khó. Ban đầu, Chí Phèo không hề có tình cảm với Thị Nở, chỉ coi cô là một đối tượng để giải quyết cơn khát tình dục của mình. Tuy nhiên, sau nhiều lần gặp gỡ, Thị Nở dần làm cho Chí Phèo tỉnh ngộ và bắt đầu nhận ra những giá trị nhân văn của cuộc sống.
Cái chết của Chí Phèo không phải là cái chết của một kẻ ác, mà là cái chết của một người đã bị xã hội và những người xung quanh đẩy vào con đường không lối thoát. Anh ta muốn sống lại, muốn trở thành người tốt, nhưng không thể, vì khi quay lại với cuộc sống, anh ta không nhận được sự tha thứ, không được chấp nhận.
Khi Chí Phèo bị đẩy vào cùng đường và không còn đường thoát, anh ta nhận thức được sự tha hóa của mình. Cuộc gặp gỡ với Thị Nở là bước ngoặt quan trọng, giúp Chí Phèo có được những suy nghĩ về một cuộc sống khác. Anh khao khát được làm người lương thiện, sống một cuộc đời có ý nghĩa, nhưng thật tiếc là xã hội không cho phép anh thực hiện điều đó.
Cái chết của Chí Phèo là một bi kịch lớn của văn học hiện thực phê phán. Đây là cái chết không chỉ của một con người, mà còn của cả một xã hội mà Chí Phèo đã phải chịu đựng và không thể thay đổi.
Ban đầu, Chí Phèo là một người đàn ông hiền lành, chăm chỉ làm việc. Anh ta yêu mến cuộc sống, yêu mến gia đình và có những mơ ước giản dị như bao người nông dân khác. Tuy nhiên, chính sự tẩy chay của xã hội và sự bức bách từ những người xung quanh đã khiến anh ta dần mất niềm tin vào cuộc sống. Từ đó, anh ta thay đổi, trở thành một con người tha hóa.
Chí Phèo bị những người trong làng đối xử thậm tệ. Bá Kiến là người đã đẩy anh ta vào con đường lưu manh và côn đồ. Anh ta bị kết án oan và không có ai bảo vệ, cũng không có cơ hội chứng minh sự trong sạch của mình. Sau khi ra tù, anh ta trở thành một tên côn đồ, chuyên uống rượu và gây rối loạn trong làng. Sự tha hóa của Chí Phèo không chỉ nằm ở hành động, mà còn trong tư tưởng và lý tưởng sống của anh.
Mặc dù bị xã hội tẩy chay, Chí Phèo vẫn có những lúc tỉnh ngộ, mong muốn được làm người lương thiện. Cuộc gặp gỡ với Thị Nở là một bước ngoặt quan trọng. Khi gặp Thị Nở, Chí Phèo bắt đầu nhận ra được sự nhân đạo, lòng nhân ái mà anh đã đánh mất. Nhưng tiếc thay, chính xã hội đã từ chối sự thức tỉnh của anh. Khi Chí Phèo quay lại làng, anh không được chấp nhận, và cuối cùng, anh tự kết liễu đời mình.
Chí Phèo khao khát được yêu thương và tha thứ. Trong sự tuyệt vọng của mình, anh ta tìm đến Thị Nở, một người phụ nữ xấu xí, nhưng là người duy nhất mà anh cảm nhận được sự yêu thương thật lòng. Chính tình yêu của Thị Nở đã đánh thức một phần lương thiện trong Chí Phèo. Tuy nhiên, khi anh trở lại với xã hội, anh lại bị chính những người trong làng từ chối. Cái chết của anh là một bi kịch về sự không thể thay đổi số phận, không thể thay đổi những định kiến xã hội.
Chí Phèo là một minh chứng rõ nét về sự tha hóa của con người khi sống trong một xã hội bất công và phân biệt giai cấp. Qua nhân vật Chí Phèo, tác giả phản ánh sự tàn bạo và khốc liệt của xã hội phong kiến, nơi mà người nông dân như Chí Phèo bị đẩy đến chỗ cùng cực. Tác phẩm không chỉ phê phán sự tha hóa của cá nhân, mà còn chỉ trích một xã hội không có sự công bằng và nhân đạo.
Chí Phèo khát khao được yêu thương và tha thứ, nhưng xã hội không cho anh cơ hội này. Tình yêu giữa Chí Phèo và Thị Nở, mặc dù không hoàn mỹ, nhưng là một biểu hiện của sự tìm kiếm con người lương thiện trong bể khổ đau của cuộc sống. Tình yêu trong Chí Phèo không phải là tình yêu lý tưởng, mà là tình yêu từ sự cảm thông, từ một trái tim đau khổ muốn tìm một lối thoát.
Cái chết của Chí Phèo không chỉ là sự kết thúc của một con người, mà còn là kết thúc của một bi kịch xã hội. Anh đã bị xã hội đẩy vào con đường côn đồ, và khi anh muốn trở lại làm người tốt, xã hội lại không cho phép. Cái chết của Chí Phèo là sự lên án mạnh mẽ đối với một xã hội không có lòng nhân ái, không có sự công bằng.
Tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao đã khắc họa thành công số phận đau khổ của những người dân nghèo trong xã hội phong kiến. Qua nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã phê phán xã hội phong kiến vô nhân đạo, đồng thời cũng lên án sự tha hóa của con người dưới sự áp bức của những thế lực cầm quyền. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện về cuộc đời của một con người, mà còn là một tiếng nói mạnh mẽ của thời đại về những bất công và những hy vọng về sự thức tỉnh của con người.
Tài liệu tham khảo thêm các tài liệu học tập văn học 12 Tại đây