Hoạt động đối ngoại của Việt Nam từ năm 1975 đến nay
Sau khi đất nước thống nhất vào năm 1975, Việt Nam đã bắt đầu một quá trình phát triển mới không chỉ về trong nước mà còn cả trong lĩnh vực đối ngoại. Các hoạt động đối ngoại của Việt Nam kể từ năm 1975 đã chứng kiến sự chuyển mình quan trọng, phản ánh nỗ lực của đất nước trong việc hòa nhập với cộng đồng quốc tế, xây dựng và bảo vệ chủ quyền quốc gia, cũng như thúc đẩy sự phát triển kinh tế, chính trị và xã hội. Trong bối cảnh thế giới có nhiều thay đổi sau chiến tranh lạnh, Việt Nam đã có những bước đi chiến lược trong chính sách đối ngoại của mình.
Trước tiên, vào những năm 1975-1980, Việt Nam chủ yếu đối diện với khó khăn trong việc tái thiết đất nước sau chiến tranh, đồng thời phải đối phó với các vấn đề về an ninh, kinh tế và quốc phòng. Trong thời gian này, Việt Nam đã thực hiện chính sách đối ngoại mang tính tự lực cánh sinh, tập trung vào việc khôi phục và củng cố mối quan hệ với các nước xã hội chủ nghĩa, đặc biệt là Liên Xô và các nước Đông Âu. Ngoài ra, Việt Nam cũng phải đối mặt với sự cô lập quốc tế, đặc biệt từ các nước phương Tây do các vấn đề liên quan đến chiến tranh biên giới và các cuộc xung đột khu vực.
Sau những năm 1980, Việt Nam đã có sự thay đổi rõ rệt trong chính sách đối ngoại khi bắt đầu chuyển sang hướng hội nhập và mở rộng quan hệ với các quốc gia khác. Đặc biệt là sau khi thực hiện công cuộc Đổi mới vào năm 1986, Việt Nam đã tích cực tham gia vào các tổ chức quốc tế như ASEAN (Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á), Liên hợp quốc và các tổ chức khu vực, đồng thời tăng cường các mối quan hệ đối ngoại với các nước lớn như Mỹ, Nhật Bản và các nước châu Âu. Mối quan hệ với Trung Quốc, mặc dù có những thời điểm căng thẳng, vẫn được duy trì để ổn định tình hình biên giới và hợp tác kinh tế.
Từ những năm 1990 đến nay, chính sách đối ngoại của Việt Nam ngày càng được mở rộng, đặc biệt là trong việc xây dựng và củng cố các quan hệ với các cường quốc trên thế giới. Việt Nam đã ký kết nhiều hiệp định hợp tác kinh tế, thương mại, và đầu tư với các quốc gia, từ đó tạo ra nền tảng phát triển vững chắc cho nền kinh tế quốc dân. Ngoài ra, Việt Nam cũng đã tích cực tham gia vào các hoạt động gìn giữ hòa bình, bảo vệ quyền lợi của các quốc gia đang phát triển trong các diễn đàn quốc tế.
Việt Nam cũng chủ động nâng cao vai trò của mình trong các tổ chức quốc tế như Liên hợp quốc, APEC (Diễn đàn hợp tác kinh tế châu Á - Thái Bình Dương), và tổ chức WTO (Tổ chức thương mại thế giới), đồng thời khẳng định vị trí của mình trong các vấn đề quốc tế, đặc biệt là vấn đề an ninh khu vực, chống biến đổi khí hậu và bảo vệ môi trường.
Trong những năm gần đây, chính sách đối ngoại của Việt Nam đã không ngừng đổi mới và phát triển nhằm phù hợp với xu thế hội nhập quốc tế và giữ vững được lợi ích quốc gia. Việt Nam tiếp tục đẩy mạnh các quan hệ đối tác chiến lược với các quốc gia, đồng thời tham gia vào các sáng kiến hợp tác quốc tế như Sáng kiến Vành đai và Con đường của Trung Quốc, hay Hội nghị thượng đỉnh ASEAN.
Tóm lại, từ năm 1975 đến nay, hoạt động đối ngoại của Việt Nam đã chứng kiến sự chuyển mình mạnh mẽ, từ một quốc gia bị cô lập thành một đối tác quan trọng trên trường quốc tế. Chính sách đối ngoại của Việt Nam hiện nay không chỉ chú trọng đến việc xây dựng quan hệ kinh tế và thương mại mà còn là sự tham gia tích cực vào các vấn đề chính trị, an ninh và môi trường toàn cầu, qua đó khẳng định vai trò của mình trong cộng đồng quốc tế.