Giải bài tập Ngữ văn 6 bộ sách Kết nối tri thức bài 1: Tôi và các bạn

PHẦN VIẾT

Đọc và tóm tắt bài văn kể lại một trải nghiệm theo gợi ý ở dưới:

Một buổi sáng đáng nhớ

Đó là một buổi sáng sớm đầu mùa hạ. Tôi bị đánh thức bởi tiếng “Meo! Meo!” như gào của Miu Xám. Đấy lò nó gọi tôi mỗi lúc sản được mồi. Để khoe khoang “chiến công” mài Tỏi lập tức chốm dậy, phi ngay xuống bếp. Nhưng lần này Miu Xám không tha về một con chuột hay con thạch sùng như mọi khi mà là một con chim cánh lõa xõa. Tôi vội chạy đến cứu chú chim tội nghiệp. Miu Xám chui tọt vào gắm bản, gừ gừ. Thấy tôi gọi, nó vẽnh một, mắt sáng lên, ra chiều tự hào lắm nhưng móm vẫn ngộm chặt con mồi. Tôi vội vàng ngồi xuống dỗ dành Miu Xám rồi lừa túm chặt lấy gáy khiến nó phải nhà con môi ra. Tôi ôm chú chim vào lòng bèn tay. Nó đẹp vô cùng: đuôi dài mượt, trên đỉnh đầu có nhúm lông dựng lên như cái sừng, lông cổ trắng muốt và lông hai bên mó lại có màu đỏ tươi (sau này tôi tìm trên in-tơ-nét mới biết đấy là chim chào mào má đỏ). Tôi vuốt nhẹ rồi lật qua lột lại vẫn thấy chú chim nằm lỏ ra, không cựa quậy. Đầu nó mềm oặt, mốt nhắm nghiền, Nó chết mất rồi! Thương quá, tôi đặt nó xuống sàn bếp, định đuổi theo “hỏi tội” Miu Xám. Bất ngờ, chú chim đang nồm sóng sượt bỗng bay vút qua cửa số bếp. Tôi không kịp nhìn thấy cử động nào của nó. Chỉ thấy nó lướt vèo ngang một tôi rồi mất hút. Tôi đứng ngây người vì sung sướng và kinh ngạc. Ôi, làm sao chú chim bé nhỏ có thể giả chết y như thật vậy chứ! Nhìn lại “đường bay” của nó, tôi lại càng ngạc nhiên. Rõ ràng chú chào mào nhắm tịt mắt suốt từ lúc tôi nhìn thấy nó. Vậy nó nhìn đường bằng cách nào nhỉ? Sao nó có thể “tính toán” một đường bay chéo chính xác tuyệt vời như thế kia? Bởi vì cửa số bếp nhà tôi không rộng và chỉ mở kéo vé một bên, còn bên kia vẫn lò kinh trong suốt. Thế mà từ góc sàn bếp, nó vẫn chọn đúng được bên ó cửa mở để lao ra. Nó còn tránh được cả bức tường nhà bên chỉ cách cửa bếp chưa đây nửa mét rồi vút thông lên trời! Mỗi khi nhớ về buối sáng hôm ấy, tôi luôn cảm thấy vui sướng. Và mỗi khi giàn cây quanh nhà ríu rít tiếng chim, tôi lại háo hức ngó ra. Tôi mong sẽ được gặp lại chủ chào mào má đỏ thông minh và can đảm của tôi. Cũng từ đó, tôi đã đeo vào cổ Miu Xám một cái vòng có gắn ba quả chuông nhỏ xíu để không chú chim nào bị trở thành con mồi của nó nữa.

 (Nhóm biên soạn)

Hướng dẫn cách làm

Để tóm tắt bài văn kể về một trải nghiệm thú vị và đáng nhớ này, có thể thực hiện theo các ý chính sau đây. Trước hết, cần xác định thời gian và không gian mà câu chuyện diễn ra. Đây là một buổi sáng sớm đầu mùa hạ, trong không gian quen thuộc của gian bếp gia đình. Bối cảnh này đóng vai trò quan trọng, không chỉ làm nổi bật sự yên tĩnh của buổi sớm mà còn tạo điều kiện để những sự kiện bất ngờ và thú vị diễn ra.

Tiếp theo, cần làm rõ các nhân vật tham gia câu chuyện, bao gồm nhân vật “tôi” – người trực tiếp kể lại câu chuyện, chú mèo tinh nghịch Miu Xám, và chú chim chào mào má đỏ. Mỗi nhân vật đều góp phần quan trọng vào diễn biến của câu chuyện, từ hành động của Miu Xám đến sự thông minh và khéo léo của chú chim, cũng như cảm xúc của nhân vật “tôi” trong từng giai đoạn sự việc.

Sau đó, hệ thống các sự việc trong câu chuyện cần được trình bày rõ ràng và chi tiết để phản ánh đầy đủ nội dung. Đầu tiên là sự việc mở đầu, khi nhân vật “tôi” bị đánh thức bởi tiếng “Meo! Meo!” của Miu Xám. Đây là tiếng kêu đặc trưng của chú mèo mỗi khi lập được chiến công, khiến nhân vật “tôi” ngay lập tức vội vàng chạy xuống bếp. Tại đây, “tôi” phát hiện Miu Xám tha về một chú chim xinh đẹp, mở ra những diễn biến tiếp theo đầy cảm xúc.

Trong sự việc tiếp theo, nhân vật “tôi” đã cố gắng giải cứu chú chim nhỏ bé. Với sự kiên nhẫn và một chút mưu mẹo, “tôi” đã khiến Miu Xám chịu thả chú chim ra. Tuy nhiên, khi nhìn thấy chú chim nằm lả đi, không cựa quậy, nhân vật “tôi” không khỏi buồn bã và tin rằng chú chim đã chết. Cảm giác thương tiếc tràn ngập trong lòng, khiến khoảnh khắc này trở thành một điểm nhấn đầy xúc động trong câu chuyện.

Sự việc thứ ba đưa câu chuyện đến cao trào, khi chú chim chào mào bất ngờ “hồi sinh” và bay vút qua ô cửa sổ bếp. Khoảnh khắc ấy không chỉ khiến nhân vật “tôi” kinh ngạc mà còn tràn đầy niềm vui sướng. Chú chim không chỉ thoát khỏi nguy hiểm mà còn thể hiện sự thông minh và khéo léo đáng kinh ngạc khi tính toán được đường bay hoàn hảo qua ô cửa nhỏ hẹp. Hình ảnh chú chim mạnh mẽ lao lên bầu trời là một biểu tượng đẹp về sức sống và ý chí.

Câu chuyện khép lại với hình ảnh nhân vật “tôi” đầy cảm xúc mỗi khi nghe tiếng chim ríu rít trên giàn cây. Ký ức về chú chim chào mào má đỏ thông minh, can đảm luôn khiến “tôi” mong muốn một ngày nào đó sẽ được gặp lại nó. Không chỉ dừng lại ở niềm vui, nhân vật “tôi” còn hành động thực tế để bảo vệ những chú chim khác bằng cách đeo lên cổ Miu Xám một chiếc vòng có ba quả chuông nhỏ xinh, đảm bảo sẽ không có chú chim nào bị trở thành con mồi của nó nữa.

Cuối cùng, cảm xúc của nhân vật “tôi” khi kể lại câu chuyện là sự vui sướng đan xen với chờ mong. Đó là một kỷ niệm không chỉ gợi lại niềm hạnh phúc mà còn là bài học ý nghĩa về tình yêu thương và lòng trắc ẩn đối với thế giới tự nhiên. Bằng cách này, nội dung của bài văn được tóm tắt rõ ràng, đầy đủ và giàu cảm xúc, giúp người đọc dễ dàng nắm bắt được ý nghĩa sâu sắc của câu chuyện.

Bài văn mẫu

Bài văn kể lại một buổi sáng đáng nhớ trong không gian tĩnh lặng của buổi sớm đầu mùa hạ, khi nhân vật chính bị đánh thức bởi tiếng "Meo! Meo!" vang vọng của chú mèo Miu Xám. Câu chuyện mở đầu bằng tiếng kêu khác lạ, như một lời thông báo từ Miu Xám mỗi khi nó lập "chiến công". Vội vàng chạy xuống bếp, nhân vật "tôi" bất ngờ phát hiện lần này chú mèo không mang về con chuột hay con thạch sùng thường thấy, mà là một chú chim có vẻ ngoài rất đặc biệt với bộ lông sặc sỡ. Đây là khởi đầu cho một chuỗi sự kiện bất ngờ và cảm động.

Nhân vật chính đã hành động ngay lập tức để cứu chú chim khỏi móng vuốt sắc nhọn của Miu Xám. Sau những nỗ lực dỗ dành và một chút mưu mẹo, nhân vật "tôi" đã thành công trong việc khiến Miu Xám buông con mồi. Chú chim nhỏ nhắn, được đặt trên tay, hiện ra với vẻ đẹp rực rỡ: đuôi dài mềm mại, nhúm lông trên đầu dựng lên như cái sừng, và những mảng lông trắng đỏ hòa quyện đầy ấn tượng. Nhưng niềm vui ấy nhanh chóng bị thay thế bởi cảm giác buồn bã, khi chú chim nằm im lìm không cựa quậy, đôi mắt nhắm nghiền và cơ thể mềm oặt như đã mất đi sự sống.

Ngay khi nhân vật "tôi" đang chìm trong cảm giác tiếc thương, một sự kiện đầy bất ngờ xảy ra: chú chim bất ngờ vỗ cánh bay vụt qua cửa sổ bếp. Điều kỳ diệu này khiến nhân vật "tôi" đứng lặng người vì ngỡ ngàng. Chú chim không chỉ bay thoát, mà còn thể hiện một sự thông minh và khéo léo đến kinh ngạc. Từ vị trí trên sàn bếp, nó đã chọn chính xác góc bay qua phần cửa sổ mở hẹp, tránh được tấm kính và cả bức tường bên cạnh. Hình ảnh đó trở thành khoảnh khắc không thể quên trong lòng nhân vật.

Những câu hỏi liên tục hiện lên trong đầu: làm sao chú chim có thể giả chết một cách hoàn hảo đến vậy? Bằng cách nào mà nó biết tính toán đường bay chính xác trong tình huống cấp bách? Những câu hỏi không lời giải đáp ấy càng làm tăng thêm sự kỳ diệu và đáng yêu của chú chim. Nhân vật "tôi" cảm thấy niềm vui sướng và ngưỡng mộ trước sự sống mạnh mẽ, trí thông minh và lòng can đảm của sinh vật nhỏ bé ấy.

Sau sự việc, mỗi khi nghe tiếng chim hót líu lo trên giàn cây quanh nhà, nhân vật "tôi" lại mong một ngày được gặp lại chú chim chào mào má đỏ thông minh ấy. Không chỉ dừng lại ở kỷ niệm, nhân vật còn quyết định hành động để bảo vệ những chú chim khác khỏi Miu Xám bằng cách đeo lên cổ nó một chiếc vòng nhỏ với ba quả chuông xinh xắn. Tiếng chuông ấy như lời cảnh báo, giúp những chú chim đủ thời gian nhận biết và trốn thoát khỏi mối nguy hiểm.

Câu chuyện kết thúc với cảm giác vui vẻ và sự chờ mong trong lòng nhân vật "tôi". Mỗi lần kể lại, những ký ức ấy không chỉ gợi lên sự vui sướng, mà còn là bài học về sự sống mãnh liệt, lòng trắc ẩn và tình yêu thương đối với thế giới xung quanh. Sự kiện đơn giản nhưng giàu ý nghĩa ấy trở thành một ký ức đẹp, khiến nhân vật luôn trân trọng hơn những điều nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày.

PHẦN NÓI VÀ NGHE

Hãy kể lại một chuyến đi chơi đáng nhớ của em.

Để kể lại một chuyến đi chơi đáng nhớ, trước tiên bạn cần tham khảo kỹ phần hướng dẫn nói và nghe về cách kể lại một trải nghiệm đã học trong bài 1. Phần này giúp bạn nắm vững các bước cơ bản như chuẩn bị nội dung, trình bày bài nói một cách mạch lạc và tự tin, đồng thời tiếp thu góp ý từ người nghe để hoàn thiện hơn. Hãy bắt đầu bằng việc suy nghĩ và chọn lọc kỹ lưỡng về chuyến đi mà bạn muốn kể lại. Đó có thể là một chuyến đi đầy kỷ niệm và mang lại nhiều cảm xúc, điều quan trọng là bạn cần gợi ra những hình ảnh sống động, cảm giác chân thực, và cả những bài học ý nghĩa từ chuyến đi đó.

Trước khi nói, hãy dành thời gian để chuẩn bị. Bạn có thể liệt kê các ý chính về thời gian, địa điểm, những người tham gia, những hoạt động và cảm xúc của mình trong chuyến đi. Từ đó, bạn có thể xây dựng một câu chuyện mạch lạc và cuốn hút. Ví dụ, khi kể lại chuyến đi Đà Lạt như trong bài mẫu, bạn có thể bắt đầu bằng bối cảnh chuyến đi: đó là kỳ nghỉ hè, thời gian mà bạn đã cố gắng đạt được thành tích học tập xuất sắc và được thưởng một chuyến du lịch thú vị. Sau đó, hãy tả lại quá trình chuẩn bị cho chuyến đi, như cách ba bạn đã mua vé, sắp xếp hành lý, và cả cảm xúc háo hức của bạn khi lên đường.

Trong phần trình bày bài nói, bạn cần kể chi tiết về hành trình, những điều bạn quan sát và cảm nhận. Chẳng hạn, đoạn mô tả cảnh vật trên đường đến Đà Lạt với những rừng cao su xanh ngát, con đường uốn lượn qua các đèo cao, và cảm giác yên tâm khi ngồi trên xe do tay lái thành thạo của bác tài. Những chi tiết này không chỉ làm sống động câu chuyện mà còn giúp người nghe cảm nhận được cảm giác như họ đang đồng hành cùng bạn. Tiếp đến, bạn có thể kể về những nơi bạn đã đến thăm, như hồ Xuân Hương thơ mộng, thung lũng Tình Yêu đầy sắc hoa, hay thác Pren hùng vĩ. Đừng quên chia sẻ cảm xúc cá nhân của mình khi trải nghiệm những điều thú vị này, như sự ngạc nhiên trước vẻ đẹp tự nhiên hay niềm vui khi chụp ảnh kỷ niệm cùng ba.

Một điểm quan trọng khác là nhấn mạnh những kỷ niệm đáng nhớ hoặc các chi tiết đặc biệt trong chuyến đi. Bạn có thể nói về cảm giác thích thú khi cưỡi ngựa dưới tán cây thông cổ thụ, niềm vui khi khám phá khu chợ Đà Lạt với muôn loài hoa và trái cây hấp dẫn. Hãy làm nổi bật những khoảnh khắc khiến bạn cảm thấy chuyến đi thực sự đặc biệt, như việc say mê ngắm hoa và quên cả thời gian hay cảm giác ấm áp khi mua quà tặng mẹ và em nhỏ.

Sau khi trình bày, hãy dành thời gian để tự đánh giá bài nói của mình hoặc trình bày trước người thân, bạn bè để nhận được góp ý. Họ có thể giúp bạn cải thiện ngữ điệu, cách diễn đạt, hoặc bổ sung những chi tiết còn thiếu sót. Khi kể lại, bạn có thể bổ sung thêm cảm xúc và sự liên kết giữa các phần để câu chuyện trở nên mượt mà, hấp dẫn hơn. Một yếu tố quan trọng khác là rút ra bài học hoặc cảm nhận tổng quát từ chuyến đi, như sự mở mang về thiên nhiên, con người, hay tình cảm gia đình. Điều này không chỉ giúp câu chuyện có chiều sâu mà còn tạo ấn tượng lâu dài với người nghe.

Cuối cùng, hãy luôn giữ một tinh thần thoải mái và tự tin khi kể lại chuyến đi của mình. Sự tự nhiên trong cách kể và cảm xúc chân thực chính là chìa khóa để câu chuyện của bạn trở nên cuốn hút và đáng nhớ hơn. Hãy tận hưởng việc kể lại trải nghiệm của mình như một cách để lan tỏa niềm vui và cảm hứng đến mọi người xung quanh.

Bài mẫu

Một chuyến đi đáng nhớ đến Đà Lạt

Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, tôi đã có một chuyến đi đáng nhớ đến thành phố Đà Lạt, nơi mà vẻ đẹp thiên nhiên và không khí trong lành như một bức tranh thiên đường giữa đời thực. Đây là món quà ba mẹ dành tặng cho tôi vì đã đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc trong năm học vừa qua. Chuyến đi không chỉ là phần thưởng quý giá mà còn để lại trong tôi những kỷ niệm khó quên, giúp tôi mở mang thêm nhiều điều mới mẻ về đất nước và con người.

Ba mẹ tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho chuyến đi này. Ngay từ những ngày đầu tháng sáu, ba đã liên hệ với một công ty du lịch để đặt vé và lên lịch trình cụ thể. Mẹ tôi thì tất bật sắp xếp quần áo, đồ dùng cá nhân cho cả nhà. Trong khi đó, tôi háo hức tìm hiểu về những điểm tham quan nổi tiếng của Đà Lạt qua sách báo và mạng Internet. Tối trước ngày khởi hành, tôi gần như không thể ngủ được vì tưởng tượng đến khung cảnh núi non và rừng thông xanh ngát nơi đây.

Sáng sớm hôm sau, chúng tôi rời khỏi nhà để bắt đầu chuyến hành trình. Không khí buổi sáng mát mẻ và trong lành khiến tâm trạng tôi thêm phần phấn khởi. Khi xe khởi hành, tôi ngồi sát cửa sổ để có thể ngắm nhìn phong cảnh hai bên đường. Những dãy phố của thành phố dần thưa thớt, nhường chỗ cho những cánh đồng lúa xanh mướt và những rừng cao su bạt ngàn trải dài bất tận. Xe chạy qua quốc lộ 20, nơi được biết đến là con đường dẫn đến thành phố Đà Lạt thơ mộng. Con đường quanh co, uốn lượn giữa những đồi núi thấp thoáng trong màn sương mỏng manh của buổi sớm.

Trên hành trình, chúng tôi đã dừng lại nghỉ ngơi tại một quán ven đường, nơi bán rất nhiều đặc sản địa phương như bánh tráng nướng, dâu tây tươi và trà atiso. Tôi thích thú thử một ly trà nóng hổi và cảm nhận hương vị thơm dịu đặc trưng của vùng cao nguyên. Sau đó, xe tiếp tục leo qua những cung đường dốc và đèo dài hàng chục cây số. Tôi ngồi lặng yên, ngắm nhìn những ngọn đồi xanh mướt nối tiếp nhau, thấp thoáng bóng dáng những căn nhà nhỏ nằm yên bình giữa núi rừng.

Khoảng ba giờ chiều, chúng tôi chính thức đặt chân đến thành phố Đà Lạt. Khung cảnh nơi đây khiến tôi không khỏi trầm trồ. Từ xa, những đồi thông rì rào trong gió, những con đường uốn lượn được bao phủ bởi hoa cỏ dại. Điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi là thác Pren – một trong những thác nước nổi tiếng nhất Đà Lạt. Tại đây, dòng nước trắng xóa đổ xuống từ trên cao như một tấm màn khổng lồ, tạo ra những bụi nước li ti óng ánh dưới ánh nắng mặt trời. Tiếng thác chảy ầm ầm vang vọng khắp không gian, mang đến cảm giác vừa kỳ vĩ, vừa thơ mộng.

Chúng tôi nghỉ ngơi tại khách sạn Anh Đào, một khách sạn nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi và có vị trí thuận lợi để tham quan các địa điểm du lịch. Đêm đầu tiên ở Đà Lạt, tôi đã có một giấc ngủ ngon lành trong chiếc chăn bông dày, tận hưởng không khí se lạnh đặc trưng của thành phố này. Sáng hôm sau, chúng tôi bắt đầu hành trình khám phá các danh lam thắng cảnh nổi tiếng.

Điểm đến đầu tiên là hồ Xuân Hương, biểu tượng của thành phố Đà Lạt. Mặt hồ phẳng lặng như gương, phản chiếu bóng những hàng cây xanh rì hai bên bờ. Chúng tôi thuê một chiếc xe đạp đôi để đạp vòng quanh hồ, cảm nhận không khí trong lành và lắng nghe tiếng chim hót vang trong những tán cây. Tại đây, ba đã chụp cho tôi rất nhiều bức ảnh đẹp với khung cảnh hồ và những chiếc thuyền thiên nga nổi bật trên mặt nước.

Tiếp theo, chúng tôi đến tham quan thung lũng Tình Yêu – một địa danh nổi tiếng với vẻ đẹp lãng mạn và thơ mộng. Thung lũng được bao bọc bởi những đồi thông xanh mướt, xen lẫn là các khóm hoa rực rỡ sắc màu. Tôi thích thú ngắm nhìn các tiểu cảnh được thiết kế tỉ mỉ và chụp ảnh lưu niệm dưới những cây cầu nhỏ bắc qua dòng suối trong vắt. Cảm giác như đang lạc vào một câu chuyện cổ tích giữa đời thực.

Ngày hôm sau, chúng tôi ghé thăm thiền viện Trúc Lâm, một trong những thiền viện lớn nhất Việt Nam. Từ trên cao, tôi có thể nhìn bao quát khung cảnh hồ Tuyền Lâm xanh ngắt, được bao quanh bởi rừng thông và những ngọn núi xa xa. Không gian nơi đây thật tĩnh lặng và thanh bình, khiến lòng tôi trở nên nhẹ nhõm và thư thái. Tôi cùng ba mẹ dạo bước trong khuôn viên thiền viện, ngắm nhìn những bông hoa nở rộ trong khu vườn và lắng nghe tiếng chuông ngân vang giữa không gian rộng lớn.

Trong những ngày tiếp theo, chúng tôi còn ghé thăm nhiều địa điểm nổi tiếng khác như đồi Cù, Đồi Thông Hai Mộ, và chợ Đà Lạt. Tôi đặc biệt ấn tượng với sự phong phú của các loài hoa và trái cây ở chợ. Những bông hoa hồng nhung, hoa lan, hoa cúc với đủ màu sắc tươi thắm được bày bán thành từng bó lớn. Trái cây cũng vô cùng hấp dẫn, từ mận, đào, dâu tây cho đến cam và bơ. Ba đã mua cho tôi một túi đầy những trái bơ chín mọng và vài hộp mứt dâu để làm quà cho mẹ và em gái.

Kỷ niệm đáng nhớ nhất trong chuyến đi là lần tôi được thử cưỡi ngựa trên đồi thông. Chú ngựa cao lớn với bộ lông màu nâu mượt mà tỏ ra rất hiền lành. Tôi cẩn thận ngồi lên lưng ngựa, cảm nhận sự rung chuyển nhẹ nhàng khi nó bước đi giữa những tán cây xanh mát. Đây thực sự là một trải nghiệm thú vị và khó quên.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, và chẳng mấy chốc đã đến lúc chúng tôi phải tạm biệt Đà Lạt. Lúc xe rời bến, tôi thò đầu ra cửa sổ, cố gắng ghi lại những hình ảnh cuối cùng của thành phố mộng mơ này. Những rừng thông, những mái nhà nhỏ xinh, và cả bầu không khí se lạnh đầy quyến rũ đều để lại trong tôi những cảm xúc bồi hồi khó tả. Tôi tự nhủ với lòng mình rằng, nhất định sẽ trở lại nơi đây vào một ngày không xa.

Chuyến đi Đà Lạt không chỉ mang lại cho tôi những giây phút thư giãn và vui vẻ, mà còn giúp tôi thêm yêu quê hương, đất nước. Tôi nhận ra rằng, đất nước mình thật rộng lớn và tươi đẹp, với những con người thân thiện, hiếu khách và những phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Chuyến đi ấy không chỉ là phần thưởng cho nỗ lực học tập mà còn là hành trình đáng nhớ trong tuổi thơ tôi, để lại trong tôi những bài học sâu sắc về giá trị của cuộc sống và vẻ đẹp của thiên nhiên.

Tìm kiếm tài liệu Ngữ văn 6

Chia sẻ bài viết
Bạn cần phải đăng nhập để đăng bình luận
Top