Dàn ý chi tiết bài văn kể về kỷ niệm của bản thân
Mở bài:
Mỗi người đều có những kỷ niệm đẹp trong cuộc sống mà khi nhớ lại, cảm xúc sẽ trào dâng trong lòng. Với tôi, một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất chính là lần đầu tiên tham gia một cuộc thi vẽ tranh ở trường. Đó là một trải nghiệm đặc biệt không chỉ vì tôi giành được giải thưởng, mà còn vì nó để lại những bài học quý giá về sự cố gắng và niềm tin vào chính bản thân mình.
Thân bài:
1. Hoàn cảnh và diễn biến sự việc:
Cuộc thi vẽ tranh được tổ chức vào cuối năm học, nhân dịp chào mừng ngày Quốc tế Thiếu nhi. Lúc đầu, tôi không nghĩ mình sẽ tham gia vì nghĩ rằng mình không giỏi vẽ, nhưng khi nghe cô giáo thông báo về giải thưởng, tôi bỗng cảm thấy mình muốn thử sức. Mặc dù không có kinh nghiệm tham gia các cuộc thi vẽ trước đó, nhưng tôi vẫn quyết định đăng ký. Ngày thi đến gần, tôi dành thời gian luyện tập chăm chỉ tại nhà, vẽ lại những bức tranh mà tôi yêu thích và tìm hiểu thêm về các kỹ thuật vẽ cơ bản. Những giờ phút luyện tập không chỉ là việc tôi luyện kỹ năng vẽ mà còn là những giờ phút tôi cảm nhận được sự tự tin và quyết tâm trong bản thân.
2. Cảm xúc trước khi tham gia cuộc thi:
Khi ngày thi chính thức đến gần, tôi cảm thấy vô cùng hồi hộp và lo lắng. Lúc đó, tôi không chỉ lo mình không thể vẽ đẹp như những bạn cùng lớp, mà còn sợ mình sẽ không hoàn thành bài thi đúng hạn. Mặc dù vậy, tôi tự nhủ với bản thân rằng dù kết quả như thế nào, điều quan trọng nhất là tôi đã dám thử sức và không bỏ cuộc. Những lo lắng ấy đã dần tan biến khi tôi bước vào phòng thi, nơi tất cả các bạn học sinh đều ngồi tập trung với sự quyết tâm và tâm huyết của mình.
3. Diễn biến cuộc thi và cảm xúc khi thi:
Khi nhận được đề bài, tôi cảm thấy rất bất ngờ vì đề bài yêu cầu vẽ một bức tranh về "Tương lai tươi sáng". Ban đầu, tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, nhưng sau đó, tôi quyết định sẽ vẽ một bức tranh thể hiện ước mơ về một thế giới hòa bình, nơi có những cây cối xanh tươi, những con vật sống vui vẻ và con người sống hòa thuận. Tôi đặt hết tâm huyết vào bức tranh của mình, từng nét vẽ như gắn bó với những ước mơ và hy vọng của bản thân. Mặc dù có vài lần tôi cảm thấy không hài lòng với những nét vẽ chưa đạt, nhưng tôi quyết tâm tiếp tục hoàn thiện bức tranh, vì tôi hiểu rằng chỉ có sự kiên trì mới giúp tôi đi đến thành công.
4. Kết quả và cảm xúc sau khi cuộc thi kết thúc:
Khi cuộc thi kết thúc và các bài thi được chấm điểm, tôi cảm thấy vô cùng hồi hộp. Ngày công bố kết quả, tôi đã rất bất ngờ khi nhận được giải Ba. Mặc dù không phải là giải thưởng cao nhất, nhưng đối với tôi, đó là một thành công lớn. Giải thưởng không chỉ là minh chứng cho sự nỗ lực mà còn là động lực để tôi tiếp tục rèn luyện và theo đuổi đam mê nghệ thuật. Cảm giác tự hào và hạnh phúc khi cầm trên tay tấm giấy chứng nhận ấy là một cảm xúc không thể nào quên trong lòng tôi.
5. Bài học rút ra từ kỷ niệm này:
Từ kỷ niệm tham gia cuộc thi vẽ tranh ấy, tôi học được rất nhiều bài học quý giá. Đầu tiên là bài học về sự kiên trì và quyết tâm. Dù gặp phải những khó khăn và tự ti, tôi đã không bỏ cuộc mà tiếp tục phấn đấu. Thứ hai, tôi nhận ra rằng kết quả quan trọng nhưng không phải là tất cả. Quan trọng hơn cả là quá trình mình đã nỗ lực như thế nào và những gì mình học được từ đó. Cuối cùng, tôi cũng hiểu rằng mỗi người đều có thể làm được những điều lớn lao nếu có đủ niềm tin vào bản thân và không ngừng cố gắng.
Kết bài:
Kỷ niệm tham gia cuộc thi vẽ tranh đã trở thành một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời tôi, không chỉ vì kết quả đạt được mà còn vì những bài học về sự cố gắng, lòng kiên nhẫn và niềm tin vào bản thân. Tôi sẽ mãi nhớ mãi kỷ niệm đó, và nó sẽ là nguồn động lực lớn lao trong những hành trình tiếp theo của cuộc đời tôi.
Kỷ Niệm Tham Gia Cuộc Thi Vẽ Tranh
Trong cuộc đời mỗi người, những kỷ niệm đẹp luôn là những khoảnh khắc không thể nào quên. Đó là những trải nghiệm gắn liền với tuổi thơ, với những lần thử thách bản thân, và với những bài học quý giá mà mỗi người học được từ chính những nỗ lực của mình. Đối với tôi, một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất chính là lần đầu tiên tham gia cuộc thi vẽ tranh ở trường. Đó là một sự kiện không chỉ ghi lại dấu ấn về thành tích mà còn là hành trình tôi học được về sự cố gắng, kiên nhẫn, và niềm tin vào chính bản thân mình. Đến nay, khi nhớ lại, tôi vẫn cảm thấy những cảm xúc ấy vẫn vẹn nguyên trong lòng.
Cuộc thi vẽ tranh được tổ chức vào dịp cuối năm học, nhân dịp chào mừng ngày Quốc tế Thiếu nhi. Khi cô giáo thông báo về cuộc thi này, tôi chỉ cảm thấy một sự do dự, không tự tin về khả năng vẽ của mình. Tôi luôn nghĩ mình là một người thiếu năng khiếu về nghệ thuật, bởi lẽ từ nhỏ, tôi đã không có sự xuất sắc trong việc vẽ hay sáng tạo. Tôi thường hay nhìn thấy các bạn trong lớp vẽ những bức tranh sắc nét, tinh xảo, còn tôi thì chỉ có thể vẽ những bức tranh đơn giản với những nét vẽ lóng ngóng, thiếu sự tinh tế. Nhưng khi cô giáo nhắc đến giải thưởng hấp dẫn cho người chiến thắng, tôi bỗng nhiên cảm thấy một ngọn lửa thôi thúc trong lòng. “Tại sao không thử?”, tôi tự hỏi. Lý do gì khiến tôi không thể thử sức một lần, dù chỉ để trải nghiệm? Và thế là tôi quyết định đăng ký tham gia cuộc thi, dù biết rằng khả năng của mình không đủ để cạnh tranh với những bạn có tài năng vẽ vượt trội.
Ngày thi đến gần, tôi càng cảm thấy hồi hộp và lo lắng hơn. Mỗi buổi tối, tôi đều dành thời gian ngồi vào bàn vẽ, miệt mài luyện tập. Những bức tranh của tôi vẫn chưa đẹp, các nét vẽ chưa thật sự mượt mà, màu sắc chưa thật sự hài hòa. Có những lúc tôi cảm thấy chán nản và muốn bỏ cuộc. Nhưng mỗi khi như vậy, tôi lại nghĩ đến lý do đã đăng ký tham gia: không phải để giành giải thưởng, mà là để thử sức, để xem bản thân có thể làm được gì khi không từ bỏ. Những giờ phút luyện tập không chỉ giúp tôi cải thiện kỹ năng vẽ mà còn giúp tôi xây dựng sự tự tin và lòng kiên nhẫn. Tôi nhận ra rằng nếu không cố gắng, nếu không thử hết sức mình thì tôi sẽ không bao giờ biết được mình có thể làm được những gì. Tôi còn nhớ rất rõ những lần tôi ngồi trước tấm giấy trắng, nhìn vào nó và cảm thấy như mình đang đối diện với một thử thách lớn. Nhưng mỗi khi đưa cây bút lên vẽ, tôi lại cảm thấy một sức mạnh nào đó thôi thúc mình, thúc đẩy tôi vượt qua những cảm giác lo âu ban đầu.
Ngày thi chính thức đến, tôi vô cùng hồi hộp. Những suy nghĩ về việc liệu mình có đủ khả năng hoàn thành bài thi hay không cứ vẩn vơ trong đầu tôi. Nhưng rồi, khi bước vào phòng thi, tôi cảm thấy mọi lo lắng dần tan biến. Không khí trong phòng thi thật lạ, tất cả các bạn học sinh đều rất tập trung vào công việc của mình, mỗi người, mỗi bức tranh như phản ánh một phần tính cách, một phần tâm hồn riêng biệt. Điều đó khiến tôi cảm thấy như mình không cô đơn, mà cùng với tất cả những người bạn xung quanh, tôi đang tạo ra những tác phẩm nghệ thuật có giá trị.
Khi nhận được đề bài, tôi thực sự bất ngờ. Đề bài yêu cầu chúng tôi vẽ một bức tranh về “Tương lai tươi sáng”. Ban đầu, tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Một bức tranh về tương lai, liệu mình có đủ khả năng để diễn tả nó không? Nhưng rồi, tôi bắt đầu suy nghĩ về những điều mà tôi mong muốn trong tương lai: một thế giới hòa bình, nơi mọi người không còn phân biệt giàu nghèo, không còn xung đột và chiến tranh. Tôi muốn vẽ một bức tranh thể hiện ước mơ của mình về một thế giới tươi sáng, nơi thiên nhiên xanh tươi và con người sống hạnh phúc, hòa thuận. Tôi vẽ những cây cối mọc lên xanh mướt, những con vật sống vui vẻ, và những con người nở nụ cười hạnh phúc. Tôi dùng những gam màu tươi sáng để thể hiện niềm hy vọng về một tương lai đầy hứa hẹn. Những nét vẽ ban đầu có vẻ không được suôn sẻ, nhưng tôi quyết tâm sửa chữa và hoàn thiện. Có lúc tôi cảm thấy mệt mỏi, nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi đã cố gắng hết sức mình, không ngừng điều chỉnh và hoàn thiện bức tranh cho đến khi tôi cảm thấy hài lòng.
Khi bức tranh hoàn thành, tôi cảm thấy rất vui. Không phải vì bức tranh của tôi đẹp hay đạt yêu cầu, mà vì tôi đã làm hết sức mình, dồn hết tâm huyết vào đó. Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng đôi khi, kết quả không phải là điều quan trọng nhất. Quan trọng là quá trình, là sự nỗ lực không ngừng nghỉ, là niềm tin vào khả năng của bản thân dù cho hoàn cảnh có như thế nào. Những giờ phút ấy, tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi không còn chỉ biết tự ti và sợ hãi trước những thử thách nữa, mà tôi đã học được cách đối diện với chúng, vượt qua chúng để trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Sau khi cuộc thi kết thúc và các bài thi được chấm điểm, tôi hồi hộp không kém khi chờ đợi kết quả. Khi tên tôi được xướng lên và tôi nhận được giải Ba, tôi thực sự bất ngờ. Mặc dù không phải là giải thưởng cao nhất, nhưng đối với tôi, đó là một chiến thắng lớn. Bởi vì tôi không chỉ giành được giải thưởng mà còn vượt qua chính mình. Tôi đã dám thử sức và không từ bỏ. Cảm giác tự hào và hạnh phúc khi nhận được giải thưởng ấy là một niềm vui không thể diễn tả thành lời. Đó là minh chứng cho sự nỗ lực, cho những giờ phút miệt mài luyện tập và sự kiên trì không ngừng.
Kỷ niệm tham gia cuộc thi vẽ tranh ấy đã để lại trong tôi những bài học quý giá. Đầu tiên là bài học về sự kiên trì và quyết tâm. Dù có gặp phải những khó khăn, dù có những lúc cảm thấy bất lực và tự ti, tôi đã không bỏ cuộc mà vẫn tiếp tục cố gắng. Thứ hai, tôi nhận ra rằng kết quả quan trọng, nhưng không phải là tất cả. Quan trọng hơn là quá trình mình đã nỗ lực như thế nào, những gì mình học được và cảm nhận được từ chính bản thân mình qua mỗi thử thách. Cuối cùng, tôi hiểu rằng mỗi người đều có thể làm được những điều lớn lao nếu có đủ niềm tin vào bản thân và không ngừng cố gắng.
Kỷ niệm tham gia cuộc thi vẽ tranh ấy đã trở thành một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời tôi. Nó không chỉ là một chiến thắng về mặt hình thức mà còn là chiến thắng về tinh thần. Đó là bài học về sự cố gắng, lòng kiên nhẫn, và niềm tin vào chính mình. Tôi sẽ mãi mãi nhớ mãi kỷ niệm đó, và nó sẽ là nguồn động lực giúp tôi vững bước trên mọi chặng đường sau này. Chắc chắn rằng, mỗi khi gặp phải thử thách, tôi sẽ luôn nhớ lại những cảm xúc khi tham gia cuộc thi vẽ ấy và khắc ghi bài học về sự kiên trì, nỗ lực không ngừng nghỉ trong lòng mình.