Câu 1
Trong đoạn văn, con Sông Đà không còn là một dòng sông đơn giản mà là một chiến trường hùng vĩ. Những hòn đá to lớn như những chiến sĩ kiên cường, tựa như những thực thể sống, có thể đứng, ngồi, nằm theo ý muốn, tạo thành một thạch trận vững chắc , sẵn sàng chặn đứng bất kỳ kẻ xâm lược nào. Những tảng đá ấy như những tướng lĩnh , đầy sức mạnh và chiến lược, biết dẫn dắt kẻ thù vào thế bí . Tiếng nước thác reo hò như tiếng trống thúc giục, làm cho cả khung cảnh trở nên sinh động, căng thẳng, như một cuộc chiến sinh tử . Sông Đà không chỉ là thiên nhiên, mà là một chiến lũy mạnh mẽ, nơi đá và nước phối hợp một cách tinh tế để tiêu diệt mọi kẻ xâm lấn.
Câu 2.
Điều đặc biệt ở ghềnh Hát Loong chính là sự kết hợp hoàn hảo giữa đá và nước, khiến con sông trở thành một chiến trường sống động. Những tảng đá không đơn thuần chỉ là chướng ngại vật vô tri, mà chúng như những chiến binh với tính cách và chiến lược rõ ràng. Mỗi tảng đá, giống như một tướng quân, đều có nhiệm vụ riêng, đứng vững, bảo vệ sông Đà khỏi mọi nguy hiểm. Những tuyến phòng thủ này tạo thành một hệ thống chặt chẽ, như một hệ thống phòng thủ tinh vi , không chỉ cản trở thuyền mà còn khiến bất kỳ ai dám xâm lấn đều phải trả giá đắt. Ghềnh Hát Loong là nơi mà đá và nước như một thể thống nhất, mưu lược và sức mạnh hội tụ, tạo ra một chiến lũy không thể vượt qua.
Câu 3.
Biện pháp nhân hóa mà Nguyễn Tuân sử dụng trong đoạn văn làm cho thiên nhiên trên Sông Đà không còn là những hình ảnh vô tri, mà là những nhân vật có linh hồn và ý chí . Những tảng đá trở thành những chiến sĩ với tính cách rõ rệt. Chúng không chỉ là vật cản mà là những kẻ thù có chiến lược , luôn sẵn sàng tấn công ,dụ dỗ thuyền vào hệ thống phòng thủ của mình. Chúng hất hàm hỏi, thách thức và bẫy thuyền vào những con đường hiểm nguy. Cách nhân hóa này không chỉ làm tăng sức sống cho cảnh vật mà còn giúp người đọc cảm nhận được mối hiểm nguy khôn lường của Sông Đà. Sông Đà giờ đây không phải là một dòng nước hiền hòa mà là một trận chiến khốc liệt ,nơi mọi thứ đều có ý nghĩa, đều chiến đấu.
Câu 4.
Binh pháp của Sông Đà là một chiến lược tinh vi và đẳng cấp, thể hiện trí tuệ và sức mạnh của con sông. Những tảng đá ở tuyến tiền vệ (tuyến 1) có nhiệm vụ dụ địch vào sâu, khiến thuyền tưởng như có thể vượt qua. Tuy nhiên, khi thuyền tiến vào tuyến giữa, đó là lúc các tảng đá tấn công mạnh mẽ, chặn mọi đường đi, như những chiến binh ngăn cản đối phương tiến lên. Tuyến ba là nơi những pháo đài cuối cùng sẽ tiêu diệt thuyền ngay khi nó đã mắc bẫy, không thể thoát ra. Con sông Đà không chỉ dùng sức mạnh vật lý của đá và nước, mà còn có sự tinh tế trong cách bày binh bố trận, khiến mọi kẻ xâm lấn đều phải bị tiêu diệt trong một cuộc chiến không thể thắng . Sông Đà như một tướng quân tài ba, hiểu rõ từng bước đi của đối phương, luôn dẫn dắt và hủy diệt kẻ thù một cách đầy chiến lược.