Đất trồng là yếu tố quan trọng không thể thiếu trong sản xuất nông nghiệp. Nó là môi trường sống và cung cấp các chất dinh dưỡng cần thiết cho sự phát triển của cây trồng. Để có thể cải thiện năng suất và chất lượng cây trồng, việc hiểu rõ về thành phần và tính chất của đất trồng là rất quan trọng. Các yếu tố này không chỉ ảnh hưởng đến khả năng cung cấp nước và dưỡng chất cho cây mà còn tác động trực tiếp đến sự sinh trưởng, phát triển và khả năng chống chịu của cây trồng với các yếu tố môi trường.
Đất trồng là sự kết hợp của ba thành phần chính: khoáng vật, hữu cơ và không khí. Các thành phần này tạo thành một hỗn hợp không đồng nhất, mỗi thành phần có vai trò và đặc điểm riêng biệt, ảnh hưởng đến tính chất và khả năng sử dụng của đất.
Khoáng vật trong đất chủ yếu bao gồm các hạt đất có kích thước khác nhau như cát, sét và bụi đất. Cát có kích thước lớn, giúp đất thoát nước tốt nhưng lại dễ khô hạn. Sét có kích thước nhỏ, giúp đất giữ nước tốt nhưng lại dễ bị ngập úng nếu thoát nước kém. Bụi đất, với kích thước trung bình, có tính chất hòa hợp giữa cát và sét, giúp đất cân bằng trong việc giữ nước và cung cấp không gian cho rễ cây phát triển.
Thành phần hữu cơ trong đất gồm có các chất mùn, xác thực vật và vi sinh vật. Mùn là kết quả của quá trình phân hủy chất hữu cơ trong đất, tạo ra một lớp vật chất mềm mại, giàu dinh dưỡng. Vi sinh vật như vi khuẩn, nấm và động vật đất đóng vai trò phân giải chất hữu cơ thành các chất dinh dưỡng dễ hấp thu cho cây trồng. Chúng cũng giúp tăng cường cấu trúc của đất, làm đất tơi xốp và cải thiện khả năng giữ nước.
Không khí trong đất là không khí tự do có trong các khoảng trống giữa các hạt đất. Không khí này rất quan trọng đối với sự phát triển của rễ cây, giúp cung cấp oxy cho quá trình hô hấp của rễ. Tuy nhiên, nếu đất quá chặt và không có đủ khoảng trống, không khí sẽ không thể lưu thông, dẫn đến việc rễ cây thiếu oxy, ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của cây.
Tính chất của đất trồng không chỉ phản ánh khả năng cung cấp dinh dưỡng cho cây mà còn ảnh hưởng đến khả năng thoát nước, giữ ẩm và sự phát triển của hệ thống rễ. Các tính chất quan trọng của đất trồng bao gồm độ pH, khả năng thấm nước, độ ẩm, cấu trúc đất và khả năng giữ dinh dưỡng.
Độ pH của đất là một yếu tố quan trọng quyết định tính sinh lý của đất. Đất có độ pH thấp (dưới 6) gọi là đất chua, trong khi đất có độ pH cao (trên 7) được gọi là đất kiềm. Đất trung tính (pH = 7) thường là môi trường lý tưởng cho hầu hết các loại cây trồng. Độ pH ảnh hưởng đến khả năng hấp thu các chất dinh dưỡng của cây, vì các chất dinh dưỡng chỉ có thể được cây hấp thụ khi chúng ở trạng thái hòa tan trong nước. Đất quá chua hoặc quá kiềm có thể làm giảm khả năng hấp thu các chất dinh dưỡng quan trọng, từ đó ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của cây.
Khả năng thấm nước của đất là một yếu tố quyết định đến khả năng cung cấp nước cho cây. Đất có khả năng thấm nước tốt sẽ giúp cây trồng phát triển khỏe mạnh nhờ việc duy trì lượng nước ổn định trong đất. Ngược lại, đất có khả năng thấm nước kém sẽ gây ra tình trạng ngập úng hoặc thiếu nước cho cây, ảnh hưởng đến sự phát triển của cây trồng. Cấu trúc đất ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng thấm nước này. Đất có cấu trúc tơi xốp, với các hạt đất phân bố đều, thường có khả năng thoát nước tốt hơn so với đất có cấu trúc chặt, ít khoảng trống.
Độ ẩm của đất là lượng nước có trong đất, được xác định bằng tỷ lệ nước so với khối lượng đất. Đất có độ ẩm phù hợp là đất có khả năng duy trì đủ lượng nước cần thiết cho cây trồng mà không gây ngập úng hay khô hạn. Cây trồng cần độ ẩm ổn định để duy trì hoạt động sống và phát triển. Đất có độ ẩm cao sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của rễ cây, đặc biệt là trong giai đoạn cây còn nhỏ hoặc đang ra hoa, kết trái.
Cấu trúc đất là sự phân bố của các hạt đất (cát, sét, bụi đất) và cách chúng kết dính với nhau. Đất có cấu trúc tơi xốp, với các khoảng trống giữa các hạt đất, sẽ giúp không khí và nước dễ dàng lưu thông trong đất, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của rễ cây. Cấu trúc đất có thể được cải thiện bằng cách sử dụng phân hữu cơ, kỹ thuật canh tác thích hợp và lựa chọn giống cây trồng phù hợp.
Khả năng giữ dinh dưỡng của đất là khả năng đất giữ lại các chất dinh dưỡng như đạm, lân, kali và các vi chất để cung cấp cho cây trồng. Đất có khả năng giữ dinh dưỡng tốt sẽ giúp cây trồng phát triển mạnh mẽ, vì chúng có thể dễ dàng tiếp nhận các chất dinh dưỡng mà không bị mất qua quá trình rửa trôi do nước mưa hoặc tưới tiêu. Khả năng giữ dinh dưỡng phụ thuộc vào thành phần của đất, đặc biệt là vào lượng mùn và độ pH của đất.
Một yếu tố khác không thể thiếu khi đánh giá tính chất của đất là độ tơi xốp và khả năng chống xói mòn. Đất tơi xốp không chỉ giúp cây phát triển dễ dàng mà còn giúp hạn chế sự xói mòn khi có mưa lớn. Đất bị xói mòn mất đi một lượng lớn chất dinh dưỡng và độ màu mỡ, từ đó giảm khả năng sản xuất nông nghiệp.
Đất trồng là nguồn tài nguyên thiên nhiên quý giá, có ảnh hưởng sâu rộng đến sự phát triển của cây trồng. Việc hiểu rõ về thành phần và tính chất của đất trồng giúp nông dân có thể lựa chọn phương pháp canh tác phù hợp, từ đó tăng năng suất và chất lượng sản phẩm nông nghiệp. Để đạt được hiệu quả canh tác cao, cần phải cải thiện và duy trì tính chất của đất thông qua các biện pháp như bón phân hợp lý, cải tạo đất, áp dụng các phương pháp canh tác bền vững và bảo vệ môi trường.