Sự ra đời và phát triển của các vương quốc cổ ở Đông Nam Á từ những thế kỷ tiếp giáp Công Nguyên đến thế kỷ X là một quá trình dài và phức tạp, diễn ra trong bối cảnh khu vực này đóng vai trò quan trọng trong các con đường thương mại quốc tế, giao thoa giữa nhiều nền văn minh và chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ các nền văn minh lớn như Ấn Độ, Trung Quốc và các vương quốc khác. Mặc dù không có một sự phát triển đồng đều trong toàn khu vực, nhưng có thể thấy một số yếu tố chung đã thúc đẩy sự hình thành và phát triển của các vương quốc cổ ở Đông Nam Á.
Vào thời kỳ đầu Công Nguyên, khu vực Đông Nam Á bắt đầu chịu ảnh hưởng của các nền văn minh lớn từ ngoài khu vực, đặc biệt là từ Ấn Độ và Trung Quốc. Những ảnh hưởng này không chỉ là sự tiếp thu các yếu tố văn hóa, tôn giáo mà còn bao gồm các mô hình chính trị, xã hội, kinh tế. Các thương nhân và học giả Ấn Độ đã mang đến những tư tưởng tôn giáo, đặc biệt là Phật giáo và Ấn Độ giáo, cũng như các tri thức về khoa học và nghệ thuật. Trung Quốc, với sự ảnh hưởng mạnh mẽ về chính trị và quân sự, cũng đóng vai trò quan trọng trong việc định hình các quan hệ quốc tế và nội bộ của các vương quốc cổ Đông Nam Á.
Trong thế kỷ thứ I đến thế kỷ IV, các vương quốc đầu tiên bắt đầu hình thành, đặc biệt là ở khu vực bán đảo Đông Nam Á và các vùng phụ cận. Một trong những vương quốc nổi bật đầu tiên là vương quốc Funan, được cho là nằm ở khu vực đồng bằng sông Mekong (nay là Campuchia và miền Nam Việt Nam). Vương quốc Funan, tồn tại từ thế kỷ I đến thế kỷ VI, là một trong những vương quốc đầu tiên phát triển theo mô hình tập quyền và phát triển mạnh mẽ trong giao thương với Ấn Độ và Trung Quốc. Kinh tế của Funan chủ yếu dựa vào nông nghiệp, thủ công nghiệp và đặc biệt là thương mại đường biển. Vương quốc này còn nổi bật với việc tiếp thu và cải biên các yếu tố văn hóa Ấn Độ, từ đó hình thành nên một nền văn hóa đặc trưng của khu vực Đông Nam Á.
Sau sự suy tàn của Funan, vương quốc Chenla (cũng thuộc khu vực đồng bằng sông Mekong) đã nổi lên như một thế lực mới. Vương quốc này kéo dài đến thế kỷ VIII và trở thành một trung tâm văn hóa và tôn giáo mạnh mẽ. Tuy nhiên, sự phân tranh và chiến tranh nội bộ đã khiến Chenla dần suy yếu và chia thành hai phần: một phần về phía đông và một phần về phía tây. Điều này tạo ra một bức tranh phức tạp về các vương quốc nhỏ lẻ tranh giành quyền lực.
Vào thế kỷ VII, vương quốc Srivijaya bắt đầu vươn lên ở khu vực bán đảo Mã Lai, trở thành một trong những vương quốc hùng mạnh nhất Đông Nam Á trong suốt hơn ba thế kỷ. Srivijaya không chỉ là một vương quốc hải cảng quan trọng mà còn là một trung tâm Phật giáo nổi tiếng. Vương quốc này nổi bật với sự phát triển mạnh mẽ về thương mại, đặc biệt là với Trung Quốc và Ấn Độ, nhờ vào vị trí chiến lược tại eo biển Malacca, nơi là giao điểm quan trọng của các tuyến thương mại đường biển. Srivijaya cũng đã thiết lập một hệ thống hành chính và quân sự vững mạnh, đảm bảo sự ổn định và thịnh vượng trong suốt thời kỳ này.
Đến thế kỷ VIII và IX, một vương quốc khác là Khmer bắt đầu nổi lên mạnh mẽ tại khu vực Campuchia và các vùng lân cận. Vương quốc Khmer đã phát triển vượt bậc trong cả nền văn hóa, tôn giáo và kinh tế. Dưới sự trị vì của các vua như Jayavarman II, vương quốc Khmer đã phát triển mạnh mẽ, xây dựng các công trình kiến trúc nổi bật như Angkor Wat, một trong những kỳ quan của thế giới cổ đại. Khmer đã tiếp thu nhiều ảnh hưởng từ văn hóa Ấn Độ, đặc biệt là trong lĩnh vực tôn giáo, khi Hindu giáo và Phật giáo được chính thức chấp nhận làm quốc giáo.
Vào cuối thế kỷ IX và đầu thế kỷ X, khu vực Đông Nam Á tiếp tục chứng kiến sự hình thành và phát triển của nhiều vương quốc khác nhau. Các vương quốc này không chỉ đơn thuần là các đơn vị chính trị mà còn là những trung tâm văn hóa và tôn giáo lớn, góp phần định hình nền văn minh Đông Nam Á. Các yếu tố như tôn giáo, đặc biệt là Phật giáo và Hindu giáo, sự ảnh hưởng của các nền văn minh lớn từ ngoài khu vực, cùng với sự giao thương thịnh vượng đã tạo ra một nền văn hóa phong phú và đa dạng ở Đông Nam Á.
Trong suốt các thế kỷ này, quá trình hình thành và phát triển của các vương quốc Đông Nam Á không thể tách rời khỏi sự giao thoa của các yếu tố nội tại và ngoại lai. Các vương quốc đã tiếp thu và kết hợp các ảnh hưởng từ các nền văn hóa lớn như Ấn Độ và Trung Quốc, tạo ra một nền văn minh Đông Nam Á độc đáo, với những đặc điểm riêng biệt. Các vương quốc này đã phát triển mạnh mẽ trong suốt nhiều thế kỷ, đóng góp vào sự hình thành của khu vực Đông Nam Á ngày nay.
Kết luận, sự ra đời và phát triển của các vương quốc cổ ở Đông Nam Á từ những thế kỷ tiếp giáp Công Nguyên đến thế kỷ X là một quá trình dài với nhiều biến động, nhưng cũng đầy sự sáng tạo và đổi mới. Các vương quốc này đã hình thành nên những nền văn hóa đặc sắc, góp phần làm phong phú thêm bức tranh lịch sử và văn hóa của khu vực Đông Nam Á.