Sự khác biệt về trình độ phát triển kinh tế - xã hội giữa các nhóm nước là một vấn đề phức tạp, phản ánh sự phân hóa rõ rệt giữa các quốc gia, vùng lãnh thổ trên thế giới. Đây là kết quả của nhiều yếu tố liên quan đến lịch sử, chính trị, nguồn lực thiên nhiên, cấu trúc xã hội và đặc biệt là các chính sách phát triển mà mỗi quốc gia áp dụng. Các nhóm nước được chia thành ba loại chính: các nước phát triển, các nước đang phát triển và các nước kém phát triển, với mỗi nhóm có những đặc điểm, ưu thế và thách thức riêng biệt.
Các nước phát triển thường có nền kinh tế mạnh mẽ, hệ thống cơ sở hạ tầng hoàn thiện, chất lượng cuộc sống cao và mức độ phát triển xã hội vượt trội. Những quốc gia này đã trải qua quá trình công nghiệp hóa và hiện đại hóa lâu dài, tạo nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững. Chúng có nguồn tài chính dồi dào, hệ thống giáo dục và y tế tiên tiến, đồng thời đóng vai trò quan trọng trong các tổ chức quốc tế. Tuy nhiên, sự phát triển này không phải không có bất kỳ vấn đề nào. Các quốc gia phát triển phải đối mặt với những thách thức lớn như già hóa dân số, ô nhiễm môi trường và phân hóa giàu nghèo.
Các nước đang phát triển, mặc dù có nền kinh tế đang trên đà tăng trưởng, nhưng họ vẫn gặp phải nhiều vấn đề cơ bản về cơ sở hạ tầng, giáo dục, chăm sóc sức khỏe và thu nhập của người dân. Những quốc gia này có xu hướng dựa vào nông nghiệp, khai thác tài nguyên thiên nhiên hoặc một số ngành công nghiệp sơ khai. Tuy nhiên, với sự hỗ trợ từ các quốc gia phát triển và các tổ chức quốc tế, nhiều quốc gia đang phát triển đang dần chuyển mình theo hướng công nghiệp hóa và đô thị hóa, tạo ra nhiều cơ hội mới cho người dân. Tuy vậy, sự phát triển của họ vẫn chưa ổn định và đối mặt với những rủi ro lớn như bất ổn chính trị, tham nhũng và xung đột xã hội.
Cuối cùng, các quốc gia kém phát triển thường gặp phải tình trạng nghèo đói, thiếu thốn về cơ sở hạ tầng, giáo dục và dịch vụ y tế. Nền kinh tế của họ chủ yếu phụ thuộc vào khai thác tài nguyên thiên nhiên mà không có chiến lược phát triển bền vững. Sự thiếu hụt vốn đầu tư và công nghệ, cùng với các vấn đề như xung đột vũ trang, thiên tai, và thiếu ổn định chính trị, khiến họ không thể phát triển mạnh mẽ. Tuy nhiên, một số quốc gia kém phát triển đã và đang dần thay đổi qua các chương trình viện trợ quốc tế, đầu tư vào giáo dục và y tế, cùng với các chính sách thúc đẩy kinh tế và công nghiệp hóa.
Sự khác biệt trong trình độ phát triển kinh tế - xã hội giữa các nhóm nước không chỉ là vấn đề của các yếu tố vật chất, mà còn là kết quả của các yếu tố xã hội, chính trị và văn hóa. Các quốc gia có thể sử dụng nguồn lực sẵn có, cải thiện hệ thống giáo dục và y tế, tạo ra môi trường thuận lợi cho đầu tư và đổi mới sáng tạo để thu hẹp khoảng cách này. Tuy nhiên, sự phát triển phải được đảm bảo bền vững, không chỉ về mặt kinh tế mà còn về mặt xã hội và môi trường, nhằm mang lại chất lượng cuộc sống tốt hơn cho người dân toàn cầu.