Cuộc Kháng Chiến Chống Thực Dân Pháp Xâm Lược Từ 1858 Đến 1884
Cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược từ năm 1858 đến 1884 là một giai đoạn đầy thử thách và anh dũng của dân tộc Việt Nam. Đây là thời kỳ mà nước ta phải đối mặt với sự xâm lược của đế quốc Pháp, và cũng là thời kỳ diễn ra các cuộc kháng chiến quyết liệt của các tướng lĩnh, sĩ phu và nhân dân Việt Nam, nhằm bảo vệ độc lập và chủ quyền của đất nước.
Cuộc chiến bắt đầu vào năm 1858 khi Pháp liên minh với Tây Ban Nha, tấn công vào Đà Nẵng nhằm mở đầu cho kế hoạch xâm lược Việt Nam. Mặc dù trước đó, Pháp đã thực hiện một số hành động can thiệp vào các vấn đề nội bộ của Việt Nam, nhưng cuộc tấn công vào Đà Nẵng đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong việc chính thức xâm lược nước ta. Mục tiêu của Pháp không chỉ là chiếm đóng một phần lãnh thổ mà còn nhắm đến việc thiết lập một thuộc địa lớn tại Đông Dương. Khi quân Pháp tiến vào Đà Nẵng, họ đã vấp phải sự phản kháng mạnh mẽ của quân và dân Đại Việt.
Sau thất bại ban đầu tại Đà Nẵng, Pháp quyết định tăng cường quân đội và đẩy mạnh các cuộc tấn công vào Huế. Vào năm 1862, Pháp đã thành công trong việc chiếm đóng ba tỉnh miền Đông Nam Bộ (Biên Hòa, Gia Định, Định Tường), và bắt đầu củng cố thế lực tại đây. Sự kiện này đánh dấu sự thất bại của triều đình Huế và mở đầu cho quá trình thực dân hóa của Pháp. Tuy nhiên, cuộc kháng chiến của người dân Việt Nam không vì thế mà dừng lại.
Một trong những cuộc kháng chiến tiêu biểu trong giai đoạn này là cuộc kháng chiến của quân dân ở miền Nam dưới sự lãnh đạo của các lãnh đạo như Trương Định. Trương Định, một vị tướng có tài, đã tổ chức các cuộc kháng chiến quyết liệt ở các tỉnh miền Đông Nam Bộ. Mặc dù quân dân không có đủ trang bị và vũ khí hiện đại, nhưng tinh thần chiến đấu của họ rất kiên cường. Trương Định đã chỉ huy các cuộc tấn công vào các đồn bốt của quân Pháp và làm cho đối phương phải đau đầu vì các cuộc tấn công này. Tuy nhiên, cuối cùng, Trương Định bị bắt và hy sinh trong cuộc kháng chiến này vào năm 1864.
Sau khi chiếm đóng được miền Nam, Pháp không ngừng mở rộng sự kiểm soát và tiếp tục thực hiện chính sách cai trị hà khắc tại các vùng đất mới chiếm được. Các cuộc phản kháng của người dân miền Bắc và miền Trung tiếp tục nổ ra, nhưng do thiếu sự chỉ đạo thống nhất và không đủ lực lượng, các cuộc kháng chiến dần dần bị dập tắt.
Trong khi đó, chính quyền triều đình Huế dưới thời Tự Đức không ngừng tìm cách đẩy lùi quân xâm lược. Mặc dù bị áp lực và cô lập từ bên ngoài, triều đình Huế vẫn tiếp tục tổ chức các cuộc kháng chiến, với những sự chỉ huy của các tướng lĩnh như Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu. Tuy nhiên, do chiến lược phân tán và thiếu sự hỗ trợ quốc tế, những cuộc kháng chiến này đều không thành công.
Một trong những sự kiện quan trọng trong cuộc kháng chiến chống Pháp là trận đánh tại Cầu Giấy (1883), một trận chiến được xem là một trong những thất bại lớn của quân Pháp. Trận chiến này đã chứng minh rằng quân và dân Việt Nam có thể đánh bại được quân xâm lược khi có sự đoàn kết và tinh thần chiến đấu mạnh mẽ. Tuy nhiên, dù có những thắng lợi nhất định, Pháp vẫn dần dần chiếm giữ được các vùng lãnh thổ quan trọng của Việt Nam.
Vào năm 1884, sau những cuộc đàm phán giữa Pháp và triều đình Huế, chính quyền của Pháp đã chính thức kí kết Hiệp ước Patenôtre, qua đó Pháp chính thức kiểm soát toàn bộ Việt Nam, từ Bắc vào Nam. Mặc dù đã chịu sự thất bại về quân sự, song cuộc kháng chiến này đã để lại bài học quý giá về lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết và sự hy sinh của các thế hệ đi trước.
Cuộc kháng chiến chống Pháp từ năm 1858 đến 1884 là giai đoạn đầy cam go của dân tộc Việt Nam. Mặc dù cuối cùng, Việt Nam đã phải chịu sự thống trị của thực dân Pháp, nhưng tinh thần đấu tranh không khuất phục của quân và dân ta đã góp phần làm suy yếu sức mạnh của Pháp trong quá trình xâm lược. Đặc biệt, cuộc kháng chiến này đã tạo nền tảng cho các phong trào yêu nước sau này, đồng thời khẳng định quyết tâm giành lại độc lập, tự do của nhân dân Việt Nam, một quyết tâm mà sau này đã trở thành động lực cho các cuộc đấu tranh giành độc lập của các thế hệ tiếp theo.