Bài Văn 7: Buổi Học Cuối Cùng - Kỷ Niệm Về Thầy Cô, Bạn Bè Và Những Cảm Xúc Khó Quên

Bài Văn 7: Buổi Học Cuối Cùng

Cuộc đời học sinh, với mỗi khoảnh khắc trôi qua, đều ghi dấu những kỷ niệm khó quên. Có những ngày vui vẻ, có những ngày đầy thử thách, nhưng một trong những khoảnh khắc xúc động và đầy cảm xúc nhất chính là buổi học cuối cùng. Đó là thời điểm mà tất cả những học sinh phải chia tay thầy cô, bạn bè, và những giờ học đã trở thành thói quen. Trong buổi học cuối cùng ấy, nhiều cảm xúc đan xen, từ sự tiếc nuối, buồn bã cho đến sự mong chờ những chặng đường mới.

Đối với tôi, buổi học cuối cùng ở lớp 7 là một trong những khoảnh khắc như thế. Đó là một buổi sáng bình thường như bao sáng khác, nhưng không hiểu sao lại mang đến một cảm giác lạ lùng trong lòng. Khi nhìn lên bảng, tôi thấy thầy giáo đang giảng bài, như thể mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, nhưng trong tôi lại cảm thấy như thời gian đang chững lại. Buổi học cuối cùng này không chỉ là sự kết thúc của một năm học mà còn là một cột mốc đánh dấu sự trưởng thành của chúng tôi.

Buổi học cuối cùng ấy, không khí trong lớp trở nên khác lạ. Mọi người không còn chú ý vào bài học như mọi ngày nữa. Thay vào đó, ánh mắt của mỗi người đều hướng về nhau, ánh mắt đó chứa đựng sự bối rối, tiếc nuối và không ít sự luyến tiếc. Có lẽ ai cũng hiểu rằng, sau buổi học này, chúng ta sẽ không còn được cùng nhau học tập, vui chơi và chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt trong đời học sinh. Thầy cô không còn là những người trực tiếp đứng lớp, dạy bảo từng bài học, mà chúng tôi sẽ phải tự đi trên con đường học vấn của riêng mình. Và tôi cũng hiểu rằng, những người bạn mà tôi từng chia sẻ những giờ phút tươi đẹp sẽ dần trở thành những người bạn ít gặp hơn, có thể chỉ gặp nhau trong những dịp đặc biệt.

Trong không khí im lặng ấy, tôi ngồi lặng nhìn thầy giáo. Thầy là người luôn hết mình trong từng bài giảng, là người dạy cho chúng tôi không chỉ những kiến thức sách vở mà còn là những bài học về cuộc sống. Thầy đã luôn dạy chúng tôi cách sống, cách đối diện với thử thách và cách đối xử với nhau. Những ngày tháng học dưới sự chỉ bảo của thầy không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng thầy luôn dạy chúng tôi một cách kiên nhẫn và tận tâm. Vậy mà, bây giờ, tôi sẽ không còn được nghe giọng thầy giảng bài mỗi sáng, không còn được thầy nhắc nhở khi làm sai bài tập hay không tập trung trong lớp.

Lúc đó, những kỷ niệm về lớp, về bạn bè, về thầy cô lần lượt hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi nhớ những giờ ra chơi khi chúng tôi quây quần bên nhau, chia sẻ những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống học đường. Tôi nhớ những lúc cùng nhau học nhóm, trao đổi bài vở và hỗ trợ nhau trong những bài kiểm tra khó. Những khoảnh khắc ấy dù là nhỏ bé, nhưng lại là những thứ quý giá mà tôi sẽ mãi không thể nào quên.

Khi thầy giáo kết thúc bài giảng và nhìn chúng tôi, tôi nhận ra trong ánh mắt thầy cũng đầy sự tiếc nuối. Thầy dạy cho chúng tôi không chỉ kiến thức mà còn là sự trưởng thành, là bài học về cách đối diện với những điều khó khăn trong cuộc sống. Buổi học cuối cùng này, thầy không nói nhiều, nhưng mỗi lời thầy nói lại chứa đựng sự chân thành, sự yêu thương dành cho từng học sinh trong lớp. “Hãy nhớ rằng, dù các em đi đâu, làm gì, thì thầy luôn ở đây, luôn theo dõi và ủng hộ các em,” thầy nói. Câu nói đó đã khiến tôi xúc động, và tôi hiểu rằng, dù sau này cuộc sống có thay đổi, thầy vẫn luôn là người thầy đáng kính trong lòng tôi.

Cuối cùng, khi buổi học kết thúc, tất cả học sinh cùng đứng dậy chào thầy. Lúc ấy, một nỗi buồn vô hình len lỏi vào trong tâm hồn mỗi người. Dường như, lúc này chúng tôi mới nhận ra sự quan trọng của những gì mình đã có. Mỗi ngày đi học, mỗi giờ học cùng thầy cô và bạn bè là một kỷ niệm quý giá mà chúng tôi không thể nào lấy lại được. Cái cảm giác chia tay thầy cô và bạn bè, dù chỉ là tạm biệt, nhưng lại khiến trái tim tôi se thắt lại.

Đứng trước lớp, tôi nhìn lại những gương mặt bạn bè thân quen, những người mà tôi đã cùng trải qua bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Có người sẽ lên lớp 8, có người sẽ đi học ở một nơi xa, và cũng có người sẽ không còn gặp lại nữa. Nhưng tất cả những kỷ niệm đẹp đẽ ấy sẽ mãi là hành trang theo tôi trong suốt quãng đường tiếp theo của cuộc đời. Buổi học cuối cùng không chỉ là sự chia tay, mà còn là bước ngoặt để chúng tôi bước vào những chặng đường mới, đối mặt với những thử thách mới, và trưởng thành hơn trong cuộc sống.

Khi bước ra khỏi lớp học, lòng tôi đầy cảm xúc. Tôi biết rằng, dù mỗi chúng tôi sẽ đi theo những con đường khác nhau, nhưng sẽ luôn có những kỷ niệm đẹp đẽ về nhau, những bài học quý giá mà chúng tôi đã học được. Buổi học cuối cùng là một dấu mốc quan trọng, là một phần trong hành trình trưởng thành của mỗi học sinh. Dù sau này chúng tôi có đi đâu, làm gì, thì những bài học, những kỷ niệm về thầy cô và bạn bè sẽ mãi mãi ở lại trong trái tim mỗi người. Và tôi sẽ luôn nhớ mãi buổi học cuối cùng ấy, buổi học đã kết thúc một năm học, nhưng mở ra một chặng đường mới đầy hứa hẹn và thử thách.

Buổi Học Cuối Cùng

Một năm học trôi qua nhanh chóng, và mỗi một học sinh đều biết rằng thời gian không bao giờ quay lại. Đặc biệt, buổi học cuối cùng của một năm học luôn mang một ý nghĩa đặc biệt trong lòng mỗi học sinh, mỗi thầy cô giáo. Đó không chỉ là một buổi học thông thường mà là một khoảnh khắc đầy cảm xúc, gắn liền với những kỷ niệm, những bài học quý giá và cũng là lúc chúng ta phải nói lời tạm biệt với một chương trong cuộc đời học sinh. Với tôi, buổi học cuối cùng ở lớp 7 cũng vậy, đầy những cảm xúc khó tả, vừa tiếc nuối, vừa vui mừng, và cũng không thiếu những suy nghĩ về quãng đường phía trước.

Khi buổi học cuối cùng bắt đầu, lớp học vẫn như thường lệ, nhưng trong không gian ấy lại có một sự thay đổi. Không khí trong lớp bỗng trở nên trang trọng, yên tĩnh hơn bao giờ hết. Mỗi học sinh đều nhận thức rõ ràng rằng đây là buổi học cuối cùng, và sau giờ học này, tất cả chúng tôi sẽ phải rời xa thầy cô và bạn bè, ít nhất là trong một thời gian dài. Không còn những tiếng nói cười vui vẻ, không còn những giờ ra chơi sôi động, không còn những bài kiểm tra căng thẳng, không còn những trò đùa bất chợt giữa giờ học. Mọi thứ sẽ thay đổi, và chúng tôi không thể quay lại được.

Thầy giáo, người đứng lớp giảng dạy chúng tôi suốt một năm học qua, cũng cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Thầy là người rất tận tâm, luôn nhiệt huyết trong công việc và là người bạn đồng hành của mỗi học sinh. Thầy không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người dạy chúng tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Những lúc học sinh gặp khó khăn trong học tập, thầy luôn có mặt kịp thời để hỗ trợ. Những giờ học, dù có đôi khi là căng thẳng với những bài toán khó, nhưng thầy luôn biết cách tạo ra những giây phút thư giãn, khiến chúng tôi yêu mến môn học hơn.

Vào buổi học cuối cùng, thầy không giảng bài như thường lệ mà thay vào đó, thầy chia sẻ những lời dạy bảo, những suy nghĩ về con đường học vấn mà chúng tôi sẽ tiếp tục đi. Thầy nói: "Học sinh, các em sẽ sớm bước ra khỏi mái trường này, không chỉ để học kiến thức mà còn để học cách sống, học cách đối mặt với những thử thách của cuộc đời. Buổi học hôm nay không phải là buổi học kết thúc, mà là buổi học mở ra những cánh cửa mới." Câu nói ấy thật giản dị nhưng cũng thật sâu sắc. Nó làm tôi nghĩ về tương lai, về những khó khăn và thử thách mà mình sẽ phải đối mặt, nhưng cũng là sự động viên để tôi bước tiếp vững vàng hơn.

Cùng lúc đó, chúng tôi, những học sinh trong lớp, cũng không thể ngừng cảm thấy bồi hồi. Tất cả đều nhận thức rằng mình sẽ phải xa thầy cô, bạn bè trong một khoảng thời gian dài. Buổi học cuối cùng này không còn chỉ là những tiết học lý thuyết, mà trở thành một buổi chia tay vô cùng đặc biệt. Những ánh mắt không nói lên lời, những nụ cười hờ hững nhưng ẩn chứa sự tiếc nuối, tất cả như hòa quyện vào nhau, khiến không khí trong lớp càng thêm nặng nề.

Mỗi học sinh trong lớp đều có những suy nghĩ riêng, cảm xúc riêng về buổi học cuối cùng. Đối với tôi, đó là những kỷ niệm không thể nào quên. Tôi nhớ lại những ngày đầu nhập học, khi mình còn là một học sinh mới, bỡ ngỡ, chưa quen với môi trường học tập. Nhưng giờ đây, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi đã cùng thầy cô và bạn bè trải qua bao nhiêu khó khăn, vất vả và cũng không thiếu những giây phút vui vẻ. Những giờ học cũ, những buổi chiều học nhóm cùng bạn bè, những buổi ra chơi nô đùa sau những giờ học căng thẳng, tất cả đều đã trở thành một phần trong ký ức của tôi.

Những người bạn thân thiết trong lớp, những người mà tôi đã cùng chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong suốt một năm qua, giờ đây đều đứng bên nhau, nhưng không nói gì. Tất cả chỉ im lặng, nhìn nhau, cảm nhận sự trôi qua của thời gian và không biết phải nói gì để không làm vỡ đi bầu không khí im lặng ấy. Tôi cảm nhận rõ sự tiếc nuối trong từng ánh mắt. Những câu chuyện cười đùa, những kế hoạch cho mùa hè, tất cả đều bỗng dưng trở nên thật xa vời. Chúng tôi sẽ phải chia tay nhau, ít nhất là trong một thời gian dài. Có thể sau này, mỗi người sẽ đi theo những con đường riêng, gặp gỡ những người bạn mới, nhưng chúng tôi sẽ mãi nhớ về nhau, về những kỷ niệm đáng nhớ trong suốt năm học vừa qua.

Khi buổi học kết thúc, thầy đứng lên và nói: "Các em hãy nhớ rằng, dù các em đi đâu, thầy vẫn luôn ủng hộ các em. Hãy luôn giữ vững niềm tin vào chính mình, và đừng bao giờ quên rằng các em có một người thầy luôn dõi theo và mong muốn các em thành công." Câu nói ấy làm tôi không kìm được cảm xúc, và tôi thấy lòng mình nặng trĩu. Cảm giác như tất cả những kỷ niệm của một năm học đã ùa về, như thể tôi sắp phải rời xa một phần của cuộc đời mình.

Khi ra khỏi lớp học, tôi quay đầu nhìn lại một lần cuối. Căn phòng ấy, nơi tôi đã học tập, nơi tôi đã cười đùa với bạn bè, nơi tôi đã học hỏi từ thầy cô, giờ đây như một phần trong quá khứ. Nhưng dù thế nào, những gì tôi đã có trong suốt năm học sẽ mãi là hành trang cho tôi bước tiếp trong những chặng đường mới.

Buổi học cuối cùng không chỉ là một buổi học thông thường mà là một dấu ấn quan trọng trong hành trình học tập của mỗi học sinh. Chúng tôi không chỉ chia tay thầy cô, bạn bè, mà còn chia tay những ngày tháng thanh xuân đầy mơ mộng, đầy hy vọng. Nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục, và mỗi chúng tôi sẽ tiếp tục con đường của mình. Những kỷ niệm về buổi học cuối cùng, về thầy cô, bạn bè sẽ mãi mãi khắc sâu trong trái tim của tôi, là động lực để tôi tiến lên trong những năm học tiếp theo, và xa hơn nữa trong cuộc sống.

Tài liệu văn học 7

Chia sẻ bài viết
Bạn cần phải đăng nhập để đăng bình luận
Top